GVH-249 Mẹ kế chiều con trai chồng hết nước chấm

GVH-249 Mẹ kế chiều con trai chồng hết nước chấm. Theo bản năng, tôi di chuyển theo bản năng chiếc ghế kim loại nhỏ được đẩy vào bức tường phía sau anh ta. Nó đủ thấp để khi tôi ngồi trong đó, tôi có thể biết rằng những cánh cửa sổ lớn, mở toang của cửa hàng không còn cho tôi tầm nhìn nữa, mặc dù mắt tôi vẫn hướng về chiếc nhẫn đáng ghét của chú Roderick. Tôi vẫn không hiểu sức mạnh mà nó có đối với tôi, nhưng tôi hiểu đó là một điều gì đó phi thường. Giống như được bắn vào không gian và nhìn thấy tất cả vũ trụ hoặc một cái gì đó. Như nhìn thấy thiên đường.